Biển trời soi mắt nhau
Cho sao về với sóng
Biển có trời thêm rộng
Trời xanh cho biển xanh.
Cho sao về với sóng
Biển có trời thêm rộng
Trời xanh cho biển xanh.
Mặt trời lên đến đâu
Cũng lên từ phía biển
Nơi ánh sáng bắt đầu
Tỏa triệu vòng yêu mến.
Biển ơi! Biển thẳm sâu
Dạt dào mà không nói
Biển ơi cho ta hỏi
Biển mặn từ bao giờ?
Nhặt chi con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền lâu!
Biển chìm trong đêm thâu
Để chân trời lại rạng
Khát khao điều mới lạ
Ta đẩy thuyền ra khơi
Dù bão giông vất vả
Không quản gì biển ơi!
Đừng nhặt con ốc vàngSóng đánh vào tận bãiNhững cái gì dễ dãiSẽ chẳng được bền lâu.Đừng nhặt con ốc nâuSóng đánh vào tận biểnNhững cái gì quí hiếmChẳng dành cho mình đâu.
(As a response to the understanding of “500 days of Summer”)…Đừng nhặt con ốc vàng Sóng đánh vào tận bãi Những cái gì dễ dãi Sẽ chẳng được bền lâu. Vầng trăng sáng đêm thâu Cũng chẳng là mãi mãi Cát mênh mông dàn trải Sẽ thổi về nơi đâu? Lòng ai tựa biển sâu Sóng ngầm nuôi ốc biển Đại dương soi nguyệt hiện Tất cả ở trong tim. Phải chăng đừng kiếm tìm Những thứ gì hiện hữu Đừng đòi sự vĩnh cửu Đừng gọi, đừng đặt tên! Lặng chờ lúc trăng lên Soi ốc vàng trên cát Gió lòng thổi bát ngát Ký ức chẳng phôi phai Dẫu cho một ngày mai Không còn đêm trăng sáng Không còn cả ốc vàng Và những triền đồi cát… Lặng lẽ, lặng lẽ hát Một lời hát năm xưa Một mình đứng dưới mưa Chờ ngày mai tạnh sángP.S.: Can you help me delete my post above. The layout for anonymous sucks, so I had to log in to post a better version! Thanks.
Barney writes:(As a response to the understanding of “500 days of Summer”)…Đừng nhặt con ốc vàngSóng đánh vào tận bãiNhững cái gì dễ dãiSẽ chẳng được bền lâu.Vầng trăng sáng đêm thâuCũng chẳng là mãi mãiCát mênh mông dàn trảiSẽ thổi về nơi đâu?Lòng ai tựa biển sâuSóng ngầm nuôi ốc biểnĐại dương soi nguyệt hiệnTất cả ở trong tim.Phải chăng đừng kiếm tìmNhững thứ gì hiện hữuĐừng đòi sự vĩnh cửuĐừng gọi, đừng đặt tên!Lặng chờ lúc trăng lênSoi ốc vàng trên cátGió lòng thổi bát ngátKý ức chẳng phôi phaiDẫu cho một ngày maiKhông còn đêm trăng sángKhông còn cả ốc vàngVà những triền đồi cát…Lặng lẽ, lặng lẽ hátMột lời hát năm xưaMột mình đứng dưới mưaChờ ngày mai tạnh sáng